Wednesday, June 23, 2010

Tôi yêu mẹ chồng tôi (P2)

Trước khi chuyển về chung một nhà với bà, tôi đọc phải cuốn “Mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâu” của Kỷ Đạt, mà ám ảnh quá độ. Cứ sợ ở xa thì êm ấm mà về gần là chiến tranh. May thay, mọi chuyện tuyệt vời trên cả mong đợi của tôi. Mẹ chồng không những không trách mắng nếu tôi lười nấu cho chồng một bữa cơm, không ỷ việc tôi ở nhà cả ngày mà bắt tôi phải dọn dẹp lau chùi, không khó chịu khi tôi nhõng nhẽo với chồng, không bắt tôi chịu trách nhiệm việc cơm nước trong nhà hay …. đại loại là hy sinh cho nhà chồng. Ngược lại, bà thích tự bà lo lắng bữa ăn của bà, nếu tôi có nấu món gì đặc biệt, phải chào mời nhiệt tình bà mới ăn. Bà cũng không khinh ghét những món ăn toàn mùi nước mắm của tôi (như một số đứa sinh viên Đông Âu thiếu hiểu biết trong nhà trọ cũ, luôn chê bai mùi nước mắm hôi ><) Bà lại còn chỉ cho tôi cách “ăn hiếp” chồng, chỉ cho tôi phải nói thế này, phải làm thế kia để chồng làm theo ý tôi. Bà còn nói vợ chồng là phải bình đẳng, bây giờ tôi chưa đi làm thì tôi làm việc nhà, nhưng sau này tôi đi làm rồi thì chồng phải share việc với tôi, nên phải bắt ảnh làm một số việc nhà từ bây giờ trước đi để... huấn luyện :P:P >_<

Đặc biệt mỗi lần vợ chồng tôi cự nự chuyện gì, bà luôn đứng ra giải quyết rất công tâm và thường là nghiêng về phía tôi :)) Rồi chuyện giấy tờ hồ sơ của tôi rắc rối, chồng tôi mệt mỏi bỏ bê, dù tôi không than thở với bà, nhưng khi bà nhận ra, đã thực sự nổi giận và mắng chồng tôi một trận. Không phải vì ảnh vô tâm, mà ảnh quá căng thẳng nên cần được break. Nhưng mẹ chồng tôi thì quá lo sợ tôi sẽ bị tống cổ về nước mà thúc giục ảnh liên tục. Cuối cùng giờ mọi chuyện cần làm đã xong, chúng tôi nhắc lại chuyện đó mà buồn cười!!! Một người mẹ chồng như thế – quả là có mơ tôi cũng không thấy được.

Cảm động nhất là cái lần mùng 1 Tết, chồng và mẹ chồng bí mật tạo một bất ngờ lớn cho tôi! Sáng hôm đó mọi người chỉ bảo là sẽ đi chơi, không nói rõ là đi đâu, cuối cùng dẫn tôi đến một bữa tiệc tất niên của người Việt Nam ở Virginia Beach. Hóa ra mẹ chồng tôi kiếm đâu được thông tin về bữa tiệc này và muốn tôi được hưởng không khí Tết Việt trọn vẹn hơn, đầm ấm hơn dù đang ở xa xứ. Mẹ chồng và chồng, không những tôn trọng tôi, tôn trọng văn hóa của tôi, còn tôn trọng những phong tục tập quán lễ hội mà tôi đã lớn lên từ đấy. Ngày hôm ấy tôi đã được ăn bánh chưng bánh tét, xem các tiết mục múa lân và ca nhạc truyền thống, trong một cộng đồng người Việt. Và cũng có dịp mời gia đình chồng tôi vài miếng bánh tét, giải thích các tiết mục này nọ và cả kể lể nhưng phong tục và ý nghĩa ngày Tết –  nhờ đó mà mẹ chồng tôi nói sang năm tôi sẽ có tiền lỳ xì nữa!! ~~”  Cái cái Tết đầu tiên xa xứ của tôi mặn nồng tình cảm gia đình, đầm ấm và xum vầy như vậy đấy.


Toi da rat vui vi mua duoc banh Tet va banh bao trong ngay Tet :D

Một điều cuối cùng, không những yêu thương mẹ chồng mà tôi còn rất kính nể bà. Bà thực sự là một mẫu người phụ nữ tuyệt vời điển hình mà tôi mong muốn phấn đấu đạt được. Bà thông minh, tinh tế, hài hước, mẫn cảm và cũng rất thấu hiểu với các nền văn hóa đa sắc tộc khác. Có 1 lần tôi thấy khá hổ thẹn với bà khi nói về cách người Ấn Độ ăn bốc và “sực nức” mùi với 1 vẻ kỳ thị, thì bà chỉ chia sẻ rằng mỗi dân tộc có một giá trị riêng và dù chúng ta không đồng tình với những giá trị đó cũng nên thông cảm và chấp nhận họ, không ai được quyền đánh giá giá trị của người khác!! Bên cạnh đó, bà khéo tay, có đầu óc thẩm mỹ và cách ăn mặc cũng rất stylish. Bà còn rất giỏi trong việc sửa chữa các vật dụng đơn giản trong nhà, ống nước đến điện đóm và treo tranh ảnh – bà thực sự là 1 người phụ nữ hiện đại và độc lập.


Thanksgiving day 2009

Tôi thực sự chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình được hưởng cái hạnh phúc yên bình và trọn vẹn đến như vậy. Không chỉ tìm được người chồng yêu thương che chở, lại còn được … bonus thêm một người mẹ chồng ... cực cool, luôn luôn lắng nghe và thấu hiểu!! Hôm nay trong cuộc nói chuyện “Nhìn lại 8 tháng cưới nhau”, tôi và chồng đồng tình rằng mẹ chồng chính là một trong những nhân tố xúc tác tuyệt vời khiến vợ chồng tôi vẫn hòa thuận đến bây giờ! Chúng tôi tung hứng với nhau thế này: Isn't she cool?? - Oh yeah, the cooles Mom in the world. She's my favourite Mom!! :)))

Monday, June 21, 2010

Tôi yêu mẹ chồng tôi (P1)

Tôi chưa bao giờ thử hình dung hay tưởng tượng người mẹ chồng của mình sẽ như thế nào. Nội mơ mộng về chồng thôi đối với tôi cũng đã là 1 thứ hàng xa xỉ hiếm khi dùng đến! Nhưng quả thật có được một người mẹ chồng như thế này là nằm ngoài bất cứ khả năng tưởng tượng xa vời nào mà tôi có thể với tới được.

My wonderful mother in law

Nhớ những ngày đầu tiên tôi đến gặp bà. Với tâm trạng của một người ở một nước kém phát triển và tiếng Anh còn chưa nhuần nhuyễn, tôi căng thẳng như con gái nhà quên lên tỉnh gặp chủ tịch thành phố vậy!! Tôi lo sợ đủ điều, sẽ thế nào nếu bà nói tôi không hiểu, nếu tôi hiểu lầm ý bà, nếu bà ghét người Châu Á, nếu bà xa hoa và kênh kiệu, nếu bà .... Thế nhưng cuối cùng tôi lại còn thấy bà lúng túng nhiều hơn tôi. Bà tiếp đãi tôi thân mật, chu đáo, sợ tôi không thoải mái tự nhiên. Bà nói năng nhẹ nhàng và chậm rãi để tôi có thể theo kịp. Bà lắng nghe một cách rất cẩn thận và kiên nhẫn. Bà không hỏi han gì nhiều về gia đình tôi, về công ăn việc làm hay học hành của tôi, bà không có vẻ khó chịu và tò mò như những người mẹ chồng tra vấn con dâu khác. Bà tạo cho tôi cảm giác như một người bạn, đơn giản là 1 cuộc gặp mặt giữa bạn bè, nói chuyện phiếm và tào lao!!
           
Chính những ấn tượng đầu tiên đó đã không gây áp lực cho tôi trong những lần gặp gỡ tiếp theo nữa, tôi cứ thế trò chuyện với bà, thân mật và sẻ chia như những người bạn, tôi thoải mái kể về những kỷ niệm của tôi với Andy, những trò quậy phá của tôi với đám bạn nhí nhố, những ngỡ ngàng đầu tiên nơi xứ lạ, những nỗi nhớ nhà da diết..... Tôi kể về những phong tục tập quán ở Việt Nam, cuộc sống thường nhật của gia đình tôi, những bữa ăn gia đình đầm ấm, và những yêu thương tôi dành cho mẹ và em, kể cả những mâu thuẫn xung đột trong gia đình tôi cũng đem ra kể tuốt, và cũng thẳng thắn cho bà biết tôi thấy tình cảm gia đình ở Mỹ thật hời hợt chứ không được sâu sắc như ở Việt Nam. Vậy mà bà nghe và chia sẻ nhiệt tình, đồng ý và tán thành, rồi cũng chia sẻ những câu chuyện của bà, những suy nghĩ và kinh nghiệm sống của bà. Chúng tôi cứ thế tự nhiên, thoải mái và sảng khoái như 2 người bạn thực sự. Đôi khi tôi còn có cảm giác tôi thân thiết và trò chuyện với bà nhiều hơn với chồng tôi nữa!!
           
Không những là một người bạn tuyệt vời, bà còn là một người mẹ tâm lý và tinh tế, bà đã thực sự là một chỗ dựa cho tâm hồn tôi nương náu. Bà luôn lo lắng và nhận thức được rằng tôi vẫn còn quá non nớt và bỡ ngỡ với cuộc sống này, cũng như những nỗi nhớ nhà nhớ bạn luôn thường trực. Bà sẻ chia, lắng nghe và khuyến khích tôi hết mực. Bà luôn khen ngợi và chỉ ra cho tôi thấy những ưu điểm của mình, bà tôn trọng lắng nghe ý kiến của tôi và luôn nhẹ nhàng chỉ dạy những gì tôi chưa biết. Trước mặt những người lạ bà luôn tự hào giới thiệu tôi là con dâu bà và luôn thể hiện tình yêu của bà với tôi bất cứ khi nào có thể. Tôi vẫn còn nhớ ngày đầu tiên bà gặp mẹ tôi trên mạng, bà hỏi han rất nhiệt tình và luôn tươi cười. Khi mẹ tôi hỏi tôi có thiếu sót gì không thì bà hết lời khen ngợi tôi và còn nói gia đình bà rất vui có sự góp mặt của tôi, bà rất yêu tôi, rồi còn ôm gì tôi rất chặt. Bà còn nói bà rất vui vì có 1 người con dâu yêu thương gia đình và mẹ của mình, tôi nghĩ điều đó đã thực sự làm mẹ tôi hạnh phúc và vui sướng. Bằng cách đó mẹ tôi hẳn cũng am tâm nhiều lắm về cuộc sống xa nhà của tôi.

            Không chỉ chia sẻ về tâm tư tình cảm, bà còn luôn thể hiện sự quan tâm của mình thông qua những hành động rất tinh tế. Thời gian tôi hết hạn làm việc và phải ngồi nhà chờ giấy tờ cả ngày, bà sợ tôi buồn không có gì làm, lâu lâu lại qua chở tôi đến tiệm bán đồ trang sức chơi với bà. Rồi bà dạy tôi làm vòng tay vòng chân, không chỉ để giết thời gian mà còn tự làm đẹp cho mình hoặc làm quà cho bạn bè và người thân. Thấy tôi có hứng thú bà mang cho tôi bao nhiêu là loại hạt này hạt nọ, bằng đá , sứ và thủy tinh thứ thiệt, rồi tất cả dụng cụ cần thiết, sách báo tranh ảnh để tôi có ý tưởng. 


Nhung tac pham cua toi duoc tao thanh tu su giup do cua me chong 

Bà còn có những quan tâm rất tỷ mỷ, chi tiết như biết tôi thích uống cafe, đi đâu tiện ghé nhà tôi bà cũng mua cho một ly Starbucks cực lớn. Biết tôi không có nhiều đồ lạnh cho mùa đông, bà lục tủ kiếm cho tôi những bộ đồ ấm của bà, rồi mua cho tôi những chiếc áo choàng len mới. Biết tôi cũng thích làm điệu, thích tóc xoăn, bà tặng tôi vài lọ sơn móng tay móng chân, sắm cho tôi máy uốn tóc. Rồi khi về ở chung một nhà, thấy tôi thích thú nấu nướng, bà nhiệt tình chỉ dạy tôi những món ăn Mỹ và khuyến khích tôi học hỏi bằng cách mua cho những sách nấu ăn đơn giản và dễ làm. Thấy tôi than béo, bà mua đĩa tập thể dục cho tôi, còn nói tôi chịu khó dậy sớm thì bà sẽ đi bộ cùng với tôi. Thấy tôi thích chơi puzzle bà mang ở đâu về cái bàn dài và rộng để tôi có chỗ xếp hình lên đó.... Những quan tâm và hành động nhỏ bé như thế, cứ đầy dần lên theo tình thương yêu của tôi dành cho bà.