Tuesday, December 31, 2013
Tổng kết năm 2013
Năm nay trôi qua khá bình yên. Chỉ có những ngày cuối năm nhiều xui xẻo nhiều sự kiện nhức đầu. Sẽ cố nhớ lại mọi chuyện để làm 1 bài tổng kết đầy đủ. Không có nhiều thay đổi năm nay, vẫn cứ tiến những biết tiến chậm chạp chẳng biết đang đi về đâu. Tương lai trước mắt khá là mù mịt nhưng cứ cố động viên bản thân là mình đang đi lên từng ngày.
Bạn bè:
Tình bạn giữa nó, Katya và Sara là một điểm nhấn của năm nay. Chúng nó hang out, coffee, gossip và đi bar rất nhiều. Có nhiều niềm vui với hai cô nàng từ 2 vùng đất hoàn toàn khác biệt này. Một nàng da trắng tóc vàng và một nàng da đen tóc xoăn đi với một nàng Châu Á da vàng. Thực là một sự hòa quyện văn hóa tuyệt vời. Chúng nó đi bar PBR, rồi đi Yorktown beach rồi gặp nhau cafe cafao ko biết bao nhiêu lần. Lại còn rủ Ms.Chong di ăn Korean food nữa. Tụi này cũng điên điên giống nó nên mỗi lần gặp là cười nghiêng ngả, nói liên miên, tranh nhau nói ko muốn về!! Nhớ nhất cái đêm đi bar Green Leaf ở Willamsburg xong xỉn qá ko về nhà được, phải ngủ lại ở nhà Sara. Nhà nó đẹp kinh khủng, chồng làm trong military lâu năm nên tiền bạc cũng rủng rỉnh. Đêm đó về còn quất thêm 1 chai Malibu, sáng ra đầu óc ong ong. Katya có vẻ nhiệt tình hơn Sara trong mọi chuyện. Rủ nó về nhà cắt tóc cho nó, rồi tặng quần áo, rồi nhắn tin gọi điện liên tục. Thực sự là người rất tình cảm. Dù là mở miệng ra là I don't care nhưng thực tình là rất tinh ý. Ai làm gì người như thế nào cô nàng đều biết hết. Rất giỏi bắt chước người ta, động tác cử chỉ cách nói năng giống y hết, rất là hài hước. Tính tình lại cởi mở, thánh thiện, ko nghĩ xấu cho ai bao giờ. Cảm thấy cô bạn này rất đáng chơi. Tiếc là ko hợp 2 ông bà già khốn khiếp ở Peking nên giờ ko còn làm ở đó nữa. Nhưng nó vẫn thường xuyên hẹn hò với cô bạn ấy ở ngoài, chỉ có điều ít gặp nhiều thì tình cảm cũng nhạt dần.
Nó với Grad thì vẫn rất thân thiết. Tháng 12, sinh nhật cô nàng nó qa Loco's appartment nhậu với 2 người, ngủ qua đêm luôn. Rất là vui. Vẫn cảm thấy yêu quý cô bạn này dù nhiều lúc cũng có những xích mích nhỏ nhặt và có nhiều điều cảm thấy nhỏ này ko quan tâm, suy nghĩ cho tâm tư, tình cảm của nó. Nói chung Grad là người khá đơn giản và vô tâm. Không suy nghĩ sâu xa và ko có kế hoạch cho cuộc đời. Cảm giác cô bạn này như lục bình trôi ấy, nước đẩy đến đâu thì đi đến đó, rất là thảnh thơi an nhàn ko lo nghĩ. Nhiều lúc nó hỏi kế hoạch ngày mai sẽ làm gì thì cô nàng nói chả biết có sống được đến ngày mai không mà tính trước làm gì?!? Là một cô bạn rất hài hước, và kỳ lạ. :) Grad thích đọc sách nên cũng là người có tâm hồn sâu sắc, thông minh và hiểu biết nhiều nhưng lại có lối sống bất cần. Nói chuyện với cô bạn này thú vị không gì bằng, cảm thấy học hỏi được nhiều và có những thứ khiến mình phải suy nghĩ. Tính tình bạn ý lại bộc trực, ngay thẳng, tuy nhiên cũng hay nói dối những thứ nhỏ nhặt chả biết để làm gì >_< Chắc cũng chỉ để cho vui vậy thôi.
Nó với Loco càng ngày càng gắn bó. Vì chuyện của Nino, Loco là người hiểu nó nhiều nhất. Mặc dù hôm sinh nhật Grad, xỉn quá cũng lỡ để Grad biết nó thích Nino nhiều thế nào rồi. Nhưng mà nó tin tưởng Grad và Loco sẽ ko bao giờ làm điều gì xấu đối với nó. Loco là người rất tốt, rất đáng tin. Cảm giác như cũng có một nguồn năng lượng buồn và negative giống như chồng nó, nhưng Loco có tinh thần vươn lên cao hơn. Chịu khó tập thể dục và là người đàn ông rất khỏe mạnh. Mãnh mẽ bên ngoài nhưng trái tim rất yếu đuối. Loco yêu Grad rất nhiều, nó có thể chắc chắn về điều đó. Những tính xấu và quái đản của Grad nó cảm thấy ko chấp nhận được nhưng Loco chấp nhận hết và yêu hết mình. 2 người với nhau cũng đã gần 2 năm rồi còn gì. Nó thực sự nghĩ Loco là người đàn ông tuyệt vời cho Grad nhưng ko biết sao Grad vẫn còn cứ chưa chắc chắn. Cảm thấy cô nàng vẫn chưa cởi mở hết tấm lòng, vẫn chưa yêu và trao trọn trái tim cho Loco. Dù sao thì đó cũng là chuyện của 2 người họ, nó sẽ chỉ là người đứng xem thôi. Nếu 1 trong 2 người có cần đến bờ vai của nó thì nó cho mượn, chứ sẽ ko xen vào hay thúc đẩy hay tác động gì cả. Bất cứ sự chọn lựa nào hay con đường nào 2 người này đi, nó cũng sẽ dõi theo và chúc phúc cho họ. Và cả 2 người sẽ luôn luôn là những người bạn tốt đã để lại những dấu ấn đẹp trong cuộc đời nó.
Nino là 1 chàng trai kỳ lạ. Có lẽ vì sự kỳ lạ khó nắm bắt này mà tình cảm của nó với hắn cứ mãi chập chờn không nguôi trong lòng nó. Đã một năm rồi kể từ lần cuối chúng nó chính thức ôm nhau 1 cái thật chặt. Nó đã cho bản thân 1 năm để tưởng nhớ và rồi nguôi ngoai. Vậy mà nhiều lúc nghĩ lại cái tình cảm ma mị đó, tim nó vẫn nhói lên 1 cái. Nó vẫn chưa thỏa lòng, vẫn chưa muốn để hình ảnh anh chàng trẻ trai đó ra đi. Nó vẫn tự huyễn hoặc bản thân rằng đã có lúc Nino thực sự đã thích nó. Vẫn tự lừa dối mình rằng có lẽ Nino cũng đã phải kìm nén bản thân ghê gớm như chính nó kìm nén tình cảm hoang dại nó dành cho hắn. Nhưng hãy đối mặt với thực tế, tôi ngây thơ ơi. Từ ngày Nino nghỉ làm ở Peking, hắn ko bao giờ quay lại chỉ để được nhìn thấy nó. Hắn quay lại bất cứ khi nào hắn thích và thường vào những ngày nó ko có mặt ở đó. Số lần nó gặp được Nino chắc đếm trên đầu ngón tay. Hắn cũng chẳng bao giờ hỏi thăm về nó với Loco, cũng chẳng bao giờ tìm cách liên lạc với nó dù có số điện thoại của nó. Hắn còn delete luôn FB của nó và tỏ ra khó chịu khi nó tìm cách nói chuyện, làm bạn bè với hắn. Nói chung là, đối với hắn, những gì đã qua giữa 2 chúng nó chỉ là trò chơi, là tình cảm qua đường. Hắn còn nói với Loco là hắn ko muốn dây dưa với gái có chồng như nó. Không muốn dính dáng đến nó, ko muốn gặp mặt nó hay có bất cứ mối quan hệ liên đới nào. Vậy mà nó vẫn chưa sáng mắt ra sao?? Hãy tỉnh lại đi nhé, và để mọi chuyện trôi vào dĩ vãng. Cái gì đã qua rồi thì cho qua đi.
Giờ nó lại bắt đầu trò chơi mèo chuột với một chàng trai mới – Dan Cappi!! Là khách quen – hot boy của Peking. Anh chàng cao ráo, đẹp trai, dáng chuẩn như người mẫu mà vẫn cứ single hoài. (?!?) Nó thì ko tin là chàng single đâu, chẳng qua người ta muốn thể hiện vậy thì mình cứ để người ta nghĩ là mình tin vậy đi. Người như Dan chắc gái xếp hàng theo đuôi. Ăn nói có duyên, lịch sự, có cảm giác hiền lành, dễ tin. Nếu đến nó mà còn cảm thấy muốn che chở, bảo vệ cho chàng thì có biết bao nhiêu cô gái khác có cùng cảm giác. Nói chung Dan là người dễ để lại thiện cảm trong lòng người đối diện. Một người như vậy kinh nghiệm tình trường ko biết bao nhiêu mà lần chứ đừng nói là single >_< Bình thường nó chỉ nói chuyện với Dan vài ba lần khi anh chàng đến Peking ăn. Nhưng từ khi nó lấy số đt của hắn để rủ rê hắn đi bar cho mấy em bạn của Thảo gặp mặt làm quen thì... Nó bắt đầu nói chuyện với Dan nhiều hơn và thân thiết hơn. Mỗi lần nói chuyện với hắn thì cứ gọi là chọc nhau qua lại, cười nghiêng ngả. Rõ ràng là cả hai biết vị trí của mình, đều phải giữ khoảng cách. Nhưng lời cợt nhả thì ko tính phí và cả hai đều hiểu chẳng có gì là serious. Nên chả tội gì ko nói cho ngọt lòng nhau. Nhưng càng đùa giỡn nhiều thì càng dễ thành sự thật. Nên nó cũng phải cảnh giác một chút. Nó đến appartment của hắn để tặng hắn cái banana bread. Và cái cảm giác yêu thích về cái chỗ đó thực sự chiếm lấy tâm trí nó. Hắn giữ mọi thứ sạch sẽ, ngăn nắp, thơm tho và hoản hảo đến nỗi khiến nó ghen tỵ. Về nhìn lại căn nhà bữa bãi nhưng áo quần dơ và chăn màn nhầu nhĩ mà nó thấy tủi thân. Nhưng cái cảm giác nói chuyện với Dan và chọc cười nhau rất là thoải mái. Khiến nó dù biết là đang đùa với lửa với nhưng vẫn ko dừng lại được.
Một người bạn mới mà nó muốn nhắc đến năm nay là Ms.Yanli. Làm chung với cổ ở Peking cũng lâu mà giờ mới nói chuyện nhiều và thân thiết hơn. Cổ rất chịu khó học tiếng anh dù rằng không khá lên mấy nhưng ít ra là có tinh thần cầu tiến. Cổ đương nhiên là cũng rất biết cách sống nên cũng được lòng ông bà chủ ở Peking nên dù có bị khách complain mấy lần nhưng vẫn được làm ở đấy. Tính cô này cũng rất Trung Quốc, tiết kiệm, hơi keo keo, tính toán chút một, khôn lỏi… Nhưng mình cũng vẫn thích cổ, học hỏi được một số thứ. Cổ cứ việc cổ cổ làm thôi, ko quan tâm đến thị phi nhiều. Chịu khó tìm hiểu học hỏi cách chăm sóc, sửa chữa nhà cửa, rồi tự tay cổ, một mình gánh vác hết, chỉ nhờ chồng phụ giúp 1 chút thôi. Nhà cửa khanh trang sạch đẹp, thật sự là 1 hình ảnh rất đáng học hỏi.
Tình cảm:
Tình cảm với chồng có lúc lên lúc xuống. Có nhiều lần cãi vã rất căng. Cãi vã thì cũng chẳng phải to tiếng gì lắm. Nó ko thích gào thét hay lớn tiếng. Nếu chồng to tiếng thì nó im, nhún nhường, nhưng đợi chồng bình tĩnh lại thì nó cho 1 trận. Có nhiều điểm bất đồng. Về cách ăn ở, về thói quen sinh hoạt rồi giờ giấc công việc. Nó là đứa có thể coi là khá sạch sẽ là ngăn nắp. Nhưng cứ phải chứng kiến sự bừa bãi luộm thuộm của chồng thiệt là làm bản thân ngứa ngáy, khó chịu. Nó cũng thích mùi thơm, còn chồng thì ko hẳn là ở dơ nhưng ko khó chịu với mùi hôi. Nên có những lúc như chồng ngủ dậy mồm hôi – nó nhăn, đi làm về mồ hôi – nó nhăn, quần áo dơ quăng bừa bãi hôi phòng – nó nhăn, chăn màn lâu ko giặt – nó nhăn... Rồi chồng lại rất hay viện cớ này nọ để trì hoãn làm cái này cái khác khiến nó cũng rất bực mình. Nó tính tình khẩn trương, muốn làm gì là phải làm ngay, dứt khoát nghĩ cái làm liền. Còn chồng rất hay dây dưa chờ đợi, mặc dù chả biết chờ cái gì. Làm nhiều khi lỡ việc khiến nó rất ấm ức. Nó cũng là đứa quan trọng vẻ bề ngoài. Đi đâu làm gì cũng muốn nhìn chỉn chu, ngay ngắn. Chịu khó tập thể dục để giữ thân hình cân đối và sức khỏe tràn trề. Chồng hơn nó có 3 tuồi mà như ông già, lúc nào cũng đau nhức, mỏi mệt, bụng bự, ngủ nhiều, hay đau ốm, ko bao giờ tập thể dục thể thao. Nói chung cách sống của nó và chồng thực sự quá khác biệt khiến nó nhiều lần nghĩ đến việc ly dị rồi.
Bên cạnh đó 1 điều khiến nó rất không hài lòng là chồng ham chơi game qá đáng. Game giống như là nguồn sống, là không khí, là tất cả đối vời ảnh. Ngày nào cũng phải chơi 3,4 tiếng. Chơi thâu đêm, nên ngủ cả ngày. Nhiều khi day-off của nó muốn dành thời gian với chồng làm này làm kia nhưng ảnh ngủ cả ngày chả làm được gì hết. Mặc dù chồng cũng đã cố gắng giảm thiểu thời gian chơi và dành nhiều thời gian hơn cho nó nhưng nó vẫn cứ thấy game làm chồng mụ mị cả người đi. Ở tuổi 30 rồi mà thấy chồng ko có sức sống, ko có tinh thần cầu tiến, ko lo nghĩ cho sự nghiệp tương lai. Suốt ngày viện cớ đi làm về mệt qá chơi game giải lao cho khỏi căng thẳng. Vậy là cả ngày chỉ có đi làm, rôi về chơi game, rồi ngủ, rồi dậy đi làm. Nó không biết là nó có thể chịu đựng được bao nhiêu lâu nữa sự vô trách nhiệm với cuộc đời và lối sống trẻ con này của chồng.
Nhưng... nhưng có 1 thứ từ chồng mà nó nghĩ ko dễ gì kiếm được từ những người đàn ông khác. Chồng rất yêu và trân trọng tình cảm với nó. Coi nó như nữ hoàng, chồng làm mọi thứ có thể để chiều lòng nó. Dù nó có thái độ đáng ghét đến đâu vẫn yêu thương chăm sóc nó hết lòng. Chồng hiểu nó hơn bất cứ người nào trên đời này, có khi hơn cả mẹ nó. Chồng thực lòng yêu nó kể cả nó có xấu xí hay tật nguyền hay khiếm khuyết, yêu con người thật của nó và chấp nhận tất cả tật xấu của nó. Nó cảm thấy rất thoải mái bên cạnh chồng, có thể bộc lộ tất tần tật về bản thân, suy nghĩ, cảm xúc mà không cần ngại ngùng, dấu diếm hay lo sợ bị đánh giá. Người đàn ông yêu nó nhiều nhất cho đến thời điểm hiện tại là chồng. Nó ko biết liệu nó có thể tìm được người thứ 2 nào yêu nó nhiều đến thế. Và thêm nữa là chồng rất đáng tin. Nó biết chồng sẽ ko bao giờ lừa dối nó. Ko bao giờ bỏ rơi nó trong bất cứ hoàn cảnh nào. Ko bao giờ tàn nhẫn hay ruồng rẫy nó. Vì chồng là người có tình, có nghĩa. Người có trái tim nhân hậu. Thực sự người như vậy thế giới này còn được bao nhiêu?!?
Chồng cũng là một người rất thông minh và nhiều kiến thức. Kiến thức cuộc sống, khoa học vụ trũ biết rất nhiều chỉ bằng cách tự học. Nhưng đa phần là khiến thức sách vở chứ đụng tay đụng chân vào chuyện gì thì ko áp dụng được. Cũng biết cách tự lắp ráp máy tính cho mình, biết khá khá về các phần mềm máy tính. Là người hiểu biết sâu rộng và open-mind. Phải cái tính cách của chồng khá là nerdy, ko biết cách luồn lách, sống ngay thẳng ngờ nghệch quá, dễ bị dắt mũi và cảm thấy bất lực. Nguồn năng lượng của chồng rất yếu và negative, nó cảm thấy tội nghiệp chồng về khoản đó.
Những tính cách tốt của chồng là một sự níu kéo rất khó chối từ. Nó ko thích nhiều điểm ở chồng nhưng nó trân trọng và đánh giá cao nhiều điểm khác. Đó là lý do nó vẫn chịu đựng những thứ nó không thích đó cho đến giờ này. Nhưng nhiều khi nó cảm thấy tình cảm của mình như 1 quả bom nổ chậm, có thể nổ tung và phá hủy tất cả mọi thứ bất cứ lúc nào.
Học hành:
Công việc học hành tiến triển thuận lợi. Mặc dù vừa học vừa làm full-time, chỉ lấy được 2 lớp/semester thôi, cũng may cũng toàn A cả. Thấy học kiểu này chậm quá, sang năm sẽ nghỉ làm đi học full-time thôi, có lẽ làm nail part-time nữa thôi. Đi học online thật là tiện nhưng cũng có cái là ko kết bạn gì được hết. Mà college ở đây tính độc lập cao qá, lại học theo tín chỉ chứ ko theo lớp nên cũng khó kết bạn. Gặp nhau lớp này mà chưa chắc đã gặp nhau ở lớp tiếp theo, nên ko thể nào giữ tình bạn gắn kết lâu dài được. Thêm nữa là nó cũng ko có tính cách nổi trội đủ để mấy người bạn ý muốn kết bạn lâu dài và hang out ngoài giờ học. Nên cuối cùng bạn bè của nó cũng chỉ toàn mấy người ở chỗ làm.
Công việc:
Thời gian 2 năm qua làm ở Peking cũng lên xuống khá nhiều chuyện xảy ra. Có lẽ phải cảm ơn Peking ít ra cũng đã chứa chấp nó trong những ngày chả có nơi nào chịu chứa!!! Hơn nữa, nhờ nơi nầy đã có biết bao nhiêu là bạn mới, bao nhiêu là kỷ niệm đẹp (kỷ niệm điên rồ cũng có nữa). Nhưng mà về mặt công việc mà nói, không chuyên nghiệp, không công bằng, lắm drama, nhiều stress. Chẳng bao giờ nó muốn quay lại Peking mà làm nữa. Bằng cách nào đó, cái business ấy vẫn hoạt động đều đều. Có lẽ do tăm tiếng, thời gian hoạt động cũng đã lâu nên được tin tưởng. Nhưng đồ ăn thật cũng chả ra làm sao. Chủ thì đối đãi với nhân viên rất rẻ mạt, khinh thường. Không đảm bảo đầy đủ các quyền lợi căn bản cho nhân viên. Ai chấp nhận thì làm, ko chấp nhận thì thôi, chả ra làm sao hết. Lại còn cái kiểu, Tàu khựa với nhau, ai cũng biết, chà đạp lên những nhân viên khác, chỉ giúp đỡ lẫn nhau thôi. Dù sao đi nữa cũng xong rồi. Đặt dấu chấm hết với nơi này, ko bao giờ muốn quay trở lại nữa, kể cả chỉ để ăn.
Du lịch:
Năm nay đi du lịch khá nhiều, và nhiều sự kiện vui.
Tháng 1: đi trượt tuyết ở Massnutten.
Tháng 3: Đi tàu coi cá heo ở Virginia Beach. Đám cưới Linda, Thảo và Joey đến chơi. Cùng với Thảo và Nancy đi bar 1 bữa đã đời.
Tháng 4: Lên Washington ngắm hoa anh đào mà bị ngắm hụt.
Tháng 5: Đi paddle boat với Grad và đám trẻ con.
Tháng 6: Linh đến chơi. Nhờ chịu khó đưa em ấy đi chơi nên cũng đi được khắp nơi. Nào là Virginia Beach, Yorktown, Colonial Williamsburg, Renaissance Faire…
Tháng 7: Pavel đến chơi. Cuối tháng đi Washington vào bảo tàng Holocaust.
Tháng 8: Lirik đến chơi nhưng mình ko có nhiều thời gian ghé thăm cô bé được.
Tháng 10: đi bar với Sara và Katya vài lần.
Tháng 11: dự lễ khánh thành con tàu mà Andrew đã góp công tạo nên. Đi chơi lễ Halloweeen với Grad và những người bạn trong Peking.
Tháng 12: Thảo và Joey đến chơi lần nữa, 2 chị em đi bar với nhau thôi mà vui qá quyết định đi tiếp đêm thứ 2 >_<
Nói tóm lại là một năm khá bận rộn. Chưa kể những ngày lễ tết này nọ, luôn có mặt trên mọi đấu trường!! :D Gia đình này thì nhỏ bé thôi, nhưng mỗi lần tụ họp đều khá là ấm cúng, dễ chịu, mọi người cố gắng nhường nhau 1 chút, làm vừa lòng nhau 1 chút.
Subscribe to:
Posts (Atom)