Chồng rất hiền. Tính xấu cũng
khá nhiều, rất chướng mắt vợ, nhưng được cái thương vợ thì không ai bằng. Thôi
thì thương chồng, kể những cái tốt của chồng trước, gặp lúc tức tối đọc vào
nguôi ngoai.
Biết vợ ham đi đây đó, mặc dù
không phải là người thích đi chơi chỗ nọ chỗ kia, chồng cũng vẫn hay để ý kiếm
coi có chỗ nào mới lạ hay ho, có chương trình gì đặc sắc, có lễ hội này nọ
quanh đây để dắt vợ đi. Chồng là người hướng nội, thích kiểu ở nhà giải trí thư
giãn hơn là kiểu lông bông lang bang ngoài đường như vợ. Nhưng vì chiều vợ, mỗi
dịp nghỉ lễ hay cuối tuần vẫn rất chịu khó đi đó đây với vợ. Cái này có thể
nhìn nhận là biết hy sinh bản thân cho vợ đây.
Không biết những người đàn ông
khác khi yêu có giống vầy không, riêng chồng nó yêu thương nó thì thôi rồi, chiều
nó đủ đường, chăm sóc nó không khác gì chăm con. Và vì càng được chồng chăm
sóc, chiều chuộng, nó càng được thể nhõng nhẽo rõ nhiều. Đôi khi thấy mình cũng
làm quá >_<! Như hồi còn làm nhà hàng, nhiều hôm đông khách chạy như giặc
từ sáng đến tối, chắc cũng khoảng 10 tiếng, ko kịp thở, không được ngồi lấy 1
phút. Mệt thì cũng có mệt thiệt, nhưng làm sao mà bì được với công việc của chồng.
Có điều, hở mệt tý là nó than, hở đau tý là nó rên. Vậy đấy mà chồng không những
chả bao giờ nổi nóng hay phàn nàn là có bà vợ ỷ ôi, mè nheo; mà còn hùa theo
cái sự mè nheo ấy mà chăm sóc vợ rất nhiệt tình. Đi làm về pha bồn tắm nước nóng
cho vợ ngâm người – lại còn biết thắp nến thơm, pha nước thơm, mở nhạc du dương
nữa chứ (mà chồng còn bị dị ứng với cái mùi nến thơm chứ có vừa đâu). Rồi thì
những ngày vợ kêu đau nhức vai, đau nhức chân là chồng đều xoa bóp rất chu đáo.
Đã thế còn mua cho nguyên cái đôi dép mát xa chân nữa chứ.
Chồng đi làm cũng nhiều, cũng
mệt, mà công việc còn có phần khắc nghiệt hơn vợ nữa. Ngày nào về áo quần cũng
đầy cát bụi, ướt vã mồ hôi như mới tắm mưa. Chân tay thì cứ lâu lâu lại thêm 1
vết phỏng mới, cả tuần cả tháng mới lành. Nhìn xót gì đâu!!! Nhưng cuối tuần vợ
mà lười biếng, sai chồng rửa bát, dọn nhà, lau chùi, hút bụi là chồng đều làm hết.
Lý lẽ của vợ thì nào là vợ cũng đi làm, đã phải dọn dẹp bếp núc cả tuần rồi nên
cuối tuần chồng phải phụ một tay. Nói ra thì xấu hổ, chứ vợ đi làm, tuần nấu được
cho chồng chắc 2-3 bữa cơm là cùng. Cơm trưa chồng tự lo, quần áo chồng tự giặt,
tối về có cơm vợ nấu thì tốt, ko có cũng ngoan ngoãn ăn đồ đóng hộp. Ấy vậy mà
chưa bao giờ rầy vợ lấy 1 tiếng!! Nó không biết bạn bè nó vợ chồng có tưng tửng
kiểu ấy không, chứ như thời ông bà ba mẹ nó, vợ như nó chắc chồng cầm chổi đuổi
đánh rồi quá!!! Không thì gia đình chồng chắc cũng mắng nhiếc chả chừa, nào là
đàn bà lười, con gái hư này nọ …. :P