Tuesday, August 11, 2015

Nhật ký bà bầu lần đầu


Tuần 6:
Que thử thai cho thấy dấu hiệu 2 vạch. Vợ chồng rất vui mừng vì đã mong chờ tin này từ lâu. Mẹ báo tin cho một người bạn, cô ấy cũng mới có tin vui luôn. Nhưng một tuần sau cô bạn ấy sảy thai, khiến mẹ cảm thấy có chút lo lắng cho con.

Tuần 11: (14/1/15)
Lần đầu tiên đi khám, thực sự nhìn thấy con. Vẫn biết trước là có con rồi, nhưng khi nhìn thấy con như thế thì mẹ mới thực sự tin là con đang lớn lên trong mẹ. Con di chuyển nhiều và nhanh, có vẻ rất hiếu động và khỏe mạnh. Mặc dù lúc này con còn rất nhỏ, chắc chỉ bằng 1 nắm tay thôi, nhưng mẹ cũng đã có thể thấy được chân tay con vung vẩy, đầu thân cũng đã phân biệt được.

Các bác sĩ đều rất vui vẻ, nhiệt tình, cởi mở, hỏi han mẹ cặn kẽ. Bác sĩ khám rất chu đáo, nhẹ nhàng và cho những lời khuyên hữu ích về việc nên ăn gì, không ăn gì, nên làm gì và vận động như thế nào để an toàn cho con. Vì ba tháng đầu con còn yếu và chưa bám chắc vào thành tử cung nên mẹ phải cẩn thận trong mọi cử chỉ. Kể cả các y tá khi lấy mẫu máu, nước tiểu và ghi chép hồ sơ cho mẹ đều có thái độ rất thân thiện và cởi mở. Ai cũng nói chúc mừng, hỏi thăm con đầu à, chắc là chị hào hứng lắm, … Đến khám không phải chờ lâu, đi đến đâu được đón tiếp niềm nở đến đó. Khi ra về còn được tặng cho một túi những sách, tạp chí về hướng dẫn những việc cần biết trong quá trình mang thai. Dịch vụ y tế chỗ này thực sự rất tuyệt.

Ba của con cũng háo hức lắm, cũng bày đặt đọc một số bài báo về thai kì. Mẹ tự dưng nổi hứng muốn ăn khổ qua, làm một nồi thiệt bự khổ qua nhồi thịt. Ai dè ba đọc được khổ qua không tốt cho sức khỏe bà bầu. Thế là ba bắt đem bỏ, làm mẹ phải mang nguyên nồi khổ qua ngon lành đi cho. Rồi nào là đu đủ xanh, cá một số loại, deli meat, trứng opla..., mẹ phải kiêng kem đủ thứ cho con gái được khỏe đó nha.

Cảm ơn con đã không gây khó khăn gì cho mẹ, hoàn toàn không bị nghén hay mệt mỏi gì. Chiều chiều bụng có hơi âm ỉ nhói đau, mệt mỏi chỗ này chỗ kia một chút nhưng mẹ vẫn đi học đi làm đều đặn, cơ thể không có nhiều thay đổi. Chỉ là mẹ có vẻ đói ăn hơn, cứ 4 tiếng lại thấy đói 1 lần. Thế nên mẹ lên kg khá nhanh. Từ 120 lb đã thành 124 lb sau 3 tháng rồi.

2/6/15 - week 14

Tuần 15:
Đi khám thai lần 2. Cũng lại lấy máu, kiểm tra nước tiểu. Bác sĩ hỏi han có diễn biến gì đặc biệt không, có thắc mắc gì không. Được bác sĩ cho nghe nhịp tim của con. Nhịp đập nhanh và đều. Bác sĩ bảo con rất khỏe và phát triển tốt. Mẹ tăng lên đến 127lb sau 1 tháng, tức là đã tăng thêm 3 lb. Mặc dù mẹ thấy mình mập qá, bác sĩ bảo tăng thế là tốt. Đối với trọng lượng của mẹ, trong 3 tháng đầu mẹ nên tăng 2-5 lb, và nên tăng 1 lb mỗi tuần trong thời gian còn lại của thai kỳ. Cả quá trình mang bầu tăng từ 25lb -30lb là ổn.
Bác sĩ còn hướng dẫn mẹ cách để theo dõi quá trình ăn uống của bản thân, xem mỗi ngày có nạp đủ năng lượng và dinh dưỡng cần thiết cho con không. Mỗi ngày mẹ cần nạp vào 2400 calories: 8oz. lượng tinh bột, 3 cups rau xanh, 2 cups trái cây, 3 cups sữa hoặc yogurt, và 6.5 oz protein. Mẹ không cần phải ăn nhiều, chỉ cần ăn thức ăn có chứa đủ những chất đó, và uống vitamin cho bà bầu, thế là đủ.
Bệnh viện còn tổ chức tour tham quan cho các gia đình lần đầu sanh em bé. Vì ba mẹ trẻ cũng còn nhiều bỡ ngỡ, và bệnh viện thì quá lớn, nên những kiến thức này khá cần thiết. Các cô y tá hướng dẫn cực kỳ cặn kẽ. Như việc nếu mẹ bầu bị đau bụng và vỡ nước ối, quá gấp gáp, đến bệnh viện thì dừng ở đâu cho thuận tiện, nhấn vào nút emergency nào, sẽ có người mang cáng hoặc xe lăn ra đưa thẳng vào phòng đẻ ở đâu. Các cô y tá dẫn đi coi từng phòng; phòng chờ cho người thân, phòng đẻ mổ, phòng kiếng nếu em bé yếu phải cách ly, phòng đẻ thường. Và còn các dụng cụ hỗ trợ bà mẹ đẻ dễ dàng hơn…
Nhiều kiến thức cùng lúc quá mẹ nạp 1 lúc không hết. Nhưng có điều mẹ rất thích là bác sĩ còn giải thích rất kỹ về việc làm sao để đảm bảo an toàn cho em bé sau khi sinh. Ngay khi ra đời, em bé sẽ được tắm và lau khô ngay trong phòng đẻ, rồi bà mẹ và em bé sẽ được đeo vào tay một cái vòng có cùng tín hiệu. Khi em bé được đưa lại gần bà mẹ thì sẽ phát lên 1 tín hiệu nhỏ cho biết đó đúng là con mình. Nếu em bé khỏe mạnh không cần phải cách ly thì sẽ được đặt cạnh bên mẹ 24/24. Nếu có ai đó cố tình bắt cóc em bé, chỉ cần bước qua khỏi cánh cửa của khu vực dành cho sản phụ, chiếc vòng sẽ làm cho còi báo hiệu hú lên và toàn bộ bệnh viện sẽ bị phong tỏa ngay lập tức, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Mẹ không được nhìn thấy cái vòng đó như thế nào nhưng mà chắc cũng không phải là 1 cái vòng dễ tháo!!!

2/25/25 - week 17

3/4/15 - week 18

Tuần 20:

Lần này đi khám mẹ rất khấn khởi và hồi hộp. Vì mẹ sẽ được biết giới tính của con. Ba con luôn nói con sẽ là con gái, chỉ là cảm nhận vậy, chẳng dựa vào yếu tố nào. Mẹ cũng thích con là con gái, vì mẹ sẽ có thể làm đẹp làm điệu cho con. Mẹ chồng cũng mong cháu gái, vì bà mới có 1 đứa cháu gái, và đã có 2 đứa cháu trai rồi!!! Có vẻ như cả gia đình đều có linh cảm con sẽ là con gái, nhưng đối với mẹ, cứ miễn là con khỏe mạnh, phát triển tốt là mẹ vui rồi, gái trai gì cũng OK.

Lần siêu âm này lâu và kỹ hơn lần đầu. Một bác sĩ và 1 y tá, kiểm tra từ đầu đến chân con luôn. Vừa soi, vừa chụp ảnh, vừa đo. Con được 6in (15cm), khoảng 13oz (368g), đạt tiêu chuẩn của thai kỳ tuần thứ 20. Bác sĩ soi khám rất kỹ, đo chiều dài tay, chân, đầu… và kể cả các bộ phận bên trong của con như kích thước tim, bóng đái, thận, xương sườn…Mặc dù bác sĩ vừa đo, vừa giải thích rất cặn kẽ nhưng mẹ cũng chẳng hiểu gì lắm (>.<) Chỉ thấy bác sĩ cứ khen tốt tốt, được được, thế là đủ mừng rồi!! (~.~)

Việc chọn cho con một cái tên cũng thật là phức tạp. Mẹ cũng đã đọc hết những cái tên gợi ý trên mạng, nói chuyện với nhiều bạn bè khách hàng để kiếm cho con 1 cái tên thật ưng ý. Nhưng gặp cái tên nào cũng thấy thích lúc đầu, rồi lại không biết có phù hợp với con không, liệu con có thích cái tên đó không. Mẹ cũng muốn kiếm cho con một cái tên thật riêng biệt, không trùng khớp với ai. Vì con gái mẹ là đặc biệt, là duy nhất. Nhưng nếu cái tên quá khác biệt, liệu con sẽ thích hay con sẽ cảm thấy bị cách biệt với bạn bè?!?


4/4/15 - week 22


Tuần 25:
Ba con quyết định gọi con là Aliviana. Một cái tên đột nhiên nhảy ra từ một câu chuyện Si-fi nào đó ba con hay đọc. Cũng không phải vì ba thích nhân vật đó, chỉ đơn giản là ba thích cái tên đó. Nó không thực sự có ý nghĩa gì cả. Nhưng nếu gọi tắt là Liv hay Livi, nghe sẽ giống như live, life – tức là cuộc sống. Mẹ mong muốn con sẽ tràn đầy sức sống. Bất kể con sẽ là ai, sẽ làm gì, sẽ bước đi trên con đường thế nào, hãy luôn sống hết mình, sống xứng đáng với những gì cuộc sống ban cho con, Livi nhé!!
Tên lót của con sẽ là tên tiếng việt Lê. Mẹ thích cái tên này vì sự đơn giản, nhẹ nhàng thanh thoát. Mong con sẽ xinh đẹp, thùy mị, nhẹ nhàng, đơn giản nhưng tinh tế như bông hoa lê trắng mỏng manh kia.
Aliviana Le Hamlin – tên của con đã được xác định!! Nếu viết theo kiểu để tên lót lên đầu Le Aliviana Hamlin, chữ cái đầu của tên con sẽ thành Leah – cái tên được di truyền nối tiếp lâu đời trong gia đình ba con.

Con cũng đã bắt đầu đạp nhiều hơn rồi, mẹ có thể cảm nhận được con ngày một rõ hơn. Những ngày đầu con đạp, chỉ cảm giác như bong bóng hay có khí trong bụng. Bây giờ thì mẹ có thể nhận biết đó là con. Ba con cũng trông lắm để cảm nhận được những cú đạp của con, nhưng mà con có vẻ thích chơi trốn tìm với ba qá nha. Con vừa đạp đó, mẹ gọi ba ra thì con đã ngưng đạp rồi. Thiệt là ….

Tuần này mẹ phải làm Glucoose test để kiểm tra khả năng bị tiểu đường cho sản phụ. Bị tiểu đường trong quá trình mang thai rất là phổ biến nên các sản phụ ở đây đều phải làm kiểm tra xét nghiệm này. Mẹ sẽ ko được ăn gì hết và phải uống một dung dịch nước đường gì đó màu đỏ trước khi đi khám 1 tiếng và bác sĩ sẽ làm các xét nghiệm cần thiết quá mẫu máu và nước tiểu để xác định nồng độ đường trong máu của mẹ. Hy vọng là kết quả sẽ tốt, mẹ đã không ăn nhiều đồ ngọt trong qá trình mang thai. 

4/24/15 - week 25

5/9/15 - week 27

Tuần 30:
Ba đã rất vui cảm nhận được những cú đạp của con đó Livi à. Bây giờ thì con đạp thật khỏe. Nhiều lúc mẹ tưởng con nhảy tango trong đó luôn chứ. Có lần đi ngủ, ba vừa ôm mẹ con mình vào lòng, thì con đạp liên hồi vào tay ba, thật là buồn cười. Mẹ vừa mới lo lo là nguyên ngày con có vẻ đạp ít đi, thì ngay lập tức con đáp trả bằng liên hoàn cước luôn. Con gái thiệt là biết đùa >_<”

Mẹ vẫn rất khỏe, ít khi mệt mỏi, nhưng đang đêm lại bị chuột rút. Tuần nào cũng bị ít nhất một lần. Khổ thân ba con phải dậy lúc nửa đêm xoa bóp chân cho mẹ. Nhưng bác sĩ nói chỉ cần uống nước thật nhiều là sẽ cải thiện tình hình. Thêm nữa mẹ cũng bắt đầu tập prenatal yoga, thấy rất có hiệu quả. Những bài tập này giúp sản phụ thư giãn gân cốt, thả lỏng cơ thể và hít thở sâu, đều đặn, sẽ rất có lợi cho con nữa.

Cô Thảo và mọi người tổ chức baby shower cho mẹ con mình. Livi àh, con thật là được yêu thương nhiều lắm. Con chưa ra đời mà đã có biết bao nhiêu người mong ngóng được gặp con, đã có biết bao nhiêu người yêu thương con. Dì Leah và bà nội Nanny đã trang trí cho mẹ con mình một bữa tiệc thật đẹp và hoành tráng. Cô Thảo lên kế hoạch trò chơi và điều khiển bữa tiệc thật tuyệt vời. Ông bà cố cũng lái xe cả 50 cây tới chia vui. Cả những người bạn, người chị từ bang khác cũng ghé chơi với mẹ con mình.

Mọi người, họ hàng, bạn bè đều có mặt, shower mẹ con mình với bao nhiêu là vật dụng, quần áo cần thiết cho con. Ai ai cũng vui vẻ, cũng chơi hết mình, cũng nhiệt tình hưởng ứng. Livi à, con thật là may mắn lắm đó. Con sẽ lớn lên trong tình yêu thương của tất cả mọi người.

Tiếc là bà ngoại của con không có mặt được. Nhưng đừng lo con à, bà sẽ ở đây và chăm sóc con trước cả khi con biết nhận ra bà!!!

6/10/15 - week 32


Tuần 37:
Khám thai ngày 13/7/2015, bác sĩ nói thai khỏe, mẹ tăng cân đều đặn, mọi thứ đều rất tốt. Con bây giờ đã đủ lông đủ cánh, là full-term baby rồi. Con có thể ra đời bất cứ lúc nào.

Dạo này con không đạp mạnh và nhiều nữa, nhưng mỗi lần con xoay chuyển hay rướn người mẹ đều cảm nhận được. Con làm bụng mẹ cứ nhấp nhô, chỗ cao chỗ thấp, trông buồn cười chết được. Cảm giác được con lớn lên từng ngày bên trong mẹ thật ấm áp và kỳ diệu. Biết con khỏe, con phát triển tốt làm mẹ cảm thấy thật yên tâm. Con lớn lên từng ngày, thật nhanh chóng qá. Không biết con có cảm thấy thoải mái không? Bụng mẹ ko to lắm, ko biết con có cảm thấy chật chội quá không? Không biết trông con sẽ như thế nào nhỉ? Sẽ giống ba hay giống mẹ nhỉ? Thật là mong gặp con qá đi mất. Nhưng con hãy cứ từ từ, cứ phát triển nhẹ nhàng, từ tốn, đầy đủ trong bụng mẹ nhé. Trong đó an toàn hơn, ấm áp hơn ngoài này nhiều con ạ. Và mẹ con mình có thể có nhiều thời gian sát cánh cùng nhau hơn. Đi đâu mẹ cũng có thể vác theo con được, ăn gì cũng có thể chia sẻ với con được. Mẹ không mệt, không đau, chỉ cần nghĩ con an toàn và khỏe mạnh ở trong đó, thế thôi là đủ hạnh phúc và an tâm rồi.

7/12/15 - week 37


Tuần 40:

7/30/15 - week 39
Ngày dự sanh của con là ngày 6/8/2015. Mẹ thì cứ sợ con sẽ ra sớm. Đã chuẩn bị túi đồ đi viện, quần áo, thức ăn, các thứ cần thiết cả tháng trước. Rất nhiều bà mẹ trong hội Mom-to-be đã sanh sớm, làm mẹ nghĩ con cũng sẽ ra sớm. Mẹ còn cãi nhau 1 trận với ba con về tội lề mề, ko chịu dọn phòng cho con sớm. ko chịu chuẩn bị chu đáo để đón con yêu chào đời.

Thế mà ai dè đâu sau due day cả tuần rồi vẫn chưa thấy con đâu. Con mẹ cũng lỳ và lề mề như ba con vậy đó hả?!! >_< Mọi người cứ nhắn tin, gọi điện hỏi thăm rối rít cả lên. Mẹ cũng hàng ngày cứ ngồi nhìn con rồi hỏi, bao giờ con mới muốn chui ra. Mỗi ngày đều mong ngóng con, chờ cơn đau đẻ mà như chờ được trúng độc đắc, chờ hoài, mong hoài!!! Nếu con ko chịu ra trong tuần thứ 41, sang tuần thứ 42 người ta sẽ dùng thuốc thúc con ra đó bé con à, ko ở hoài trong đó được đâu. Mẹ đoán chắc trong đó ấm cúng, êm ái, tiện nghi nên con thèm ra ngoài này. Nhưng con gái ơi, ai ai cũng mong nhìn thấy con hết, cuộc sống ngoài này thú vị hơn nhìu. Con sẽ có thật nhiều người yêu thương con, chăm sóc con, có nhiều đồ chơi và thú vui mỗi ngày. Và con sẽ tràn đầy tình yêu thương với cuộc sống này, vì thế cho nên tên của con mới là Liv đó, Liv là Live, là Life, là sống hết mình đó nha con!!!


Sunday, August 9, 2015

Làm dâu trên đất Mỹ

Cái sự may mắn lớn nhất của nó có lẽ là vào làm dâu nhà này. Chả hiểu vì cái gì mà mọi người trong nhà từ già đến trẻ đều yêu mến nó đến thế. Cả đời nó chưa đi đâu mà được nhiều người yêu mến vậy. Không hiểu là do phong tục tập quán khác biệt nên người ta quý, người ta xí xóa cho những sai lầm của nó, hay chỉ đơn giản là vì người nhà anh này quá tốt nên ai họ cũng sẽ yêu quý như vậy?!? Mà họ không phải chỉ yêu quý nó ngoài mặt, nói cho có; họ thực sự rất quan tâm đến cảm nhận, suy nghĩ, tâm tư của nó. Nói chung là qua giao tiếp có thể thấy khi một người làm điều gì đó thật lòng hay xã giao. Mà với cảm nhận của nó, gia đình Mỹ này chắc là gia đình thương nó nhất mà nó có thể gặp được.

Mà 1 đứa dở hơi tập bơi như nó có được cái may mắn cũng thật là lạ. Ngay hôm đầu ra mắt gia đình chồng với đông đủ bà con cô bác, anh chị em họ hàng, thế mà ăn xong nó ngồi ngủ gục luôn trên ghế sofa. Bữa đó là lễ Tạ ơn – Thanksgiving! Lúc nó tỉnh dậy, quê quá trời, thế mà mọi người còn cười hì hì biểu là ăn gà tây hay bị buồn ngủ vậy đó, xong ai cũng chúc mừng lễ Tạ ơn đầu tiên và con gà tây đầu tiên khiến nó buồn ngủ nữa. Gặp những gia đình khác chắc bị cười cho thúi mũi. Hoặc giả những cô gái khác nết na hơn nó, chắc đã không bạ đâu ngủ đó như thế rồi.

Rồi những năm tháng sau đó, nó thực sự không có làm cái gì gọi là quà cáp lấy lòng ai trong gia đình hết, không thường xuyên gọi điện thăm hỏi hay quan tâm gì hết ai hết. Vậy mà mỗi lần gặp mặt mọi người đều rất tử tế và nhiệt tình, thể hiện sự quan tâm và yêu mến nó hết mực. Có thể một phần cũng là phép lịch sự, giao tiếp xã giao của người Mỹ, nhưng như thế thôi cũng đủ ấm lòng nhau rồi, không phải sao?! Cần gì phải quà cáp giả tạo khi trong lòng không thực sự nghĩ đến nhau? Cuộc sống của ai người ấy lo, lâu lâu lễ tết gặp mặt tụ họp thôi. Nếu có khó khăn gì cần đến nhau thì vẫn biết có nơi, có người để nhờ vả, dựa dẫm.

Mẹ chồng nó thì thôi rồi khỏi phải nói, quá dễ tính và tử tế đối với nó. Đã có một bài riêng về sự tốt trên cả tuyệt vời của bà Tôi yêu mẹ chồng tôi. Còn em gái nó thì khá bận rộn với cuộc sống gia đình, làm mẹ 3 đứa trẻ và kinh doanh riêng trên mạng. Tuy nhiên mỗi khi nó cần gì, hay nó ghé chơi, cô ấy đều đón chào rất niềm nở, giúp đỡ và giải thích mọi thứ cho nó với một thái độ nhẹ nhàng, kiên nhẫn, thoải mái. Thời gian đầu vì khoảng cách ngôn ngữ, nó cũng không gần gũi và hỏi han cô nàng nhiều, nhưng càng về sau nó càng thân thiết và cảm thấy một tình chị em thực sự được xây dựng, gắn bó và thoải mái nói với nhau mọi chuyện.

Đối với những họ hàng xa hơn một chút như ông bà, cô dì chú bác ở những bang khác, mọi người cũng đều gặp qua nó 1 lần. Ai cũng đều tỏ ra tử tế, không kỳ thị, hay hách dịch, hay tỏ thái độ cách biệt. Nó không thể nhớ hết được tên và mối quan hệ của mọi người nó đã gặp qua, nhưng mọi người đều nhớ và biết nó. Là đứa Châu Á duy nhất và đầu tiên lọt vào cái gia đình toàn Mỹ trắng này, không cần làm gì cũng đã tự nhiên nổi bật rồi.

Làm dâu trong gia đình Mỹ thực sự rất thoải mái. Có thể tình cảm qua lại giữa họ hàng nhà chồng và nó không được thân thiết khắng khít như nàng dâu và gia đình chồng bên Việt Nam, nhưng bản thân nó lại cảm thấy rất thoải mái và tự do. Nó có thể là bất cứ ai, làm bất cứ gì nó muốn. Không ai có ý kiến gì về việc nó lựa chọn công việc, nhà cửa, hay cách nó sống, cách nó dạy con thế nào… Lễ tết cũng không phải lo lắng quá nhiều về việc mua quà cáp sao cho không mích lòng nhau. Nó chỉ phải lo quà cho những người thực sự gần gũi và thân thiết thôi, không phải lo cho cả một đại gia đình. Mối quan hệ với gia đình chồng có vẻ xã giao và xa cách, nhưng với mẹ chồng và em chồng thì rất thắm thiết và tình cảm. Cái vòng tròn xã hội có vẻ nhỏ hơn so với gia đình ở VN nhưng lại ấm cúng và chặt chẽ hơn.


Và việc được thể hiện bản thân một cách thật nhất, đúng nhất với con người mình là điều khiến nó thoải mái nhất. Không cần phải tỏ ra là con dâu ngoan hiền, thạo việc, đảm đang, khéo léo gì hết. Nó có sao thì nó thể hiện vậy. Và không ai trách cứ, không ai coi thường. Mọi người còn có vẻ rất thích nó về sự thật thà, khờ khạo của nó nữa chứ!!! >_< Về mặt tự do tinh thần mà nói, làm dâu ở nước Mỹ, hay sâu xa hơn, làm dâu cho gia đình Mỹ như thế này, thực sự là rất may mắn và hạnh phúc cho cá nhân nó!!!

Tuesday, June 30, 2015

Nhật ký thương chồng

Chồng rất hiền. Tính xấu cũng khá nhiều, rất chướng mắt vợ, nhưng được cái thương vợ thì không ai bằng. Thôi thì thương chồng, kể những cái tốt của chồng trước, gặp lúc tức tối đọc vào nguôi ngoai. 

Biết vợ ham đi đây đó, mặc dù không phải là người thích đi chơi chỗ nọ chỗ kia, chồng cũng vẫn hay để ý kiếm coi có chỗ nào mới lạ hay ho, có chương trình gì đặc sắc, có lễ hội này nọ quanh đây để dắt vợ đi. Chồng là người hướng nội, thích kiểu ở nhà giải trí thư giãn hơn là kiểu lông bông lang bang ngoài đường như vợ. Nhưng vì chiều vợ, mỗi dịp nghỉ lễ hay cuối tuần vẫn rất chịu khó đi đó đây với vợ. Cái này có thể nhìn nhận là biết hy sinh bản thân cho vợ đây.

Không biết những người đàn ông khác khi yêu có giống vầy không, riêng chồng nó yêu thương nó thì thôi rồi, chiều nó đủ đường, chăm sóc nó không khác gì chăm con. Và vì càng được chồng chăm sóc, chiều chuộng, nó càng được thể nhõng nhẽo rõ nhiều. Đôi khi thấy mình cũng làm quá >_<! Như hồi còn làm nhà hàng, nhiều hôm đông khách chạy như giặc từ sáng đến tối, chắc cũng khoảng 10 tiếng, ko kịp thở, không được ngồi lấy 1 phút. Mệt thì cũng có mệt thiệt, nhưng làm sao mà bì được với công việc của chồng. Có điều, hở mệt tý là nó than, hở đau tý là nó rên. Vậy đấy mà chồng không những chả bao giờ nổi nóng hay phàn nàn là có bà vợ ỷ ôi, mè nheo; mà còn hùa theo cái sự mè nheo ấy mà chăm sóc vợ rất nhiệt tình. Đi làm về pha bồn tắm nước nóng cho vợ ngâm người – lại còn biết thắp nến thơm, pha nước thơm, mở nhạc du dương nữa chứ (mà chồng còn bị dị ứng với cái mùi nến thơm chứ có vừa đâu). Rồi thì những ngày vợ kêu đau nhức vai, đau nhức chân là chồng đều xoa bóp rất chu đáo. Đã thế còn mua cho nguyên cái đôi dép mát xa chân nữa chứ.


Chồng đi làm cũng nhiều, cũng mệt, mà công việc còn có phần khắc nghiệt hơn vợ nữa. Ngày nào về áo quần cũng đầy cát bụi, ướt vã mồ hôi như mới tắm mưa. Chân tay thì cứ lâu lâu lại thêm 1 vết phỏng mới, cả tuần cả tháng mới lành. Nhìn xót gì đâu!!! Nhưng cuối tuần vợ mà lười biếng, sai chồng rửa bát, dọn nhà, lau chùi, hút bụi là chồng đều làm hết. Lý lẽ của vợ thì nào là vợ cũng đi làm, đã phải dọn dẹp bếp núc cả tuần rồi nên cuối tuần chồng phải phụ một tay. Nói ra thì xấu hổ, chứ vợ đi làm, tuần nấu được cho chồng chắc 2-3 bữa cơm là cùng. Cơm trưa chồng tự lo, quần áo chồng tự giặt, tối về có cơm vợ nấu thì tốt, ko có cũng ngoan ngoãn ăn đồ đóng hộp. Ấy vậy mà chưa bao giờ rầy vợ lấy 1 tiếng!! Nó không biết bạn bè nó vợ chồng có tưng tửng kiểu ấy không, chứ như thời ông bà ba mẹ nó, vợ như nó chắc chồng cầm chổi đuổi đánh rồi quá!!! Không thì gia đình chồng chắc cũng mắng nhiếc chả chừa, nào là đàn bà lười, con gái hư này nọ …. :P

Saturday, May 2, 2015

Beautiful Sunday for Yard Sales


It's a beautiful sunny day. My mother in law took me to the neighborhood Yard Sales and we had such a blast. It is a beautiful, peaceful neighborhood with a lot of friendly, nice people sitting in front of their house selling their old stuff. Flowers are everywhere and people were walking along the little road from this yard to the next yard to check out all different sales. Stuff at a Yard Sales are usually old but still in good shape n nice quality. Especially when you buy them from people with a great taste, you will get great stuff with a great deal too :))) 

We picked Leah and the kids, all drove together in a same big van and had a wonderful little trip around the neighborhood. We got some beautiful stuff for cheap dirt prices. I didn't find any master piece that I fell in love right away, but it was a lot of fun. And the weather even added some nice touch to the whole trip. It's a great way to spend time with family in a beautiful sunny morning. 


Bí quyết dạy chồng từ mẹ chồng!!


Mẹ chồng nói chuyện chia sẻ với mình về bí quyết dạy chồng của bà. Mình rút ra bài học là người đàn ông nào rồi cũng phải cần được dạy dỗ để có thể trở thành người chồng mình mong muốn, qan trọng là mình có biết cách dạy và đủ kiên nhẫn hay ko thôi.

Mình sẽ phải liệt kê ra những thứ mình ko thích ở chồng, mún chồng thay đổi như thế nào. Phải cụ thể, chi tiết, rõ ràng, và rồi đưa ra yêu cầu cho chồng thay đổi, nhưng phải âm thầm quan sát và chỉnh sửa. Nó là một qá trình dài, ko phải ngày 1 ngày 2 mà có khi cả tháng, cả năm. Phải đưa ra lời khen và khuyến khích khi chồng làm đúng hay có tiến bộ. Giảm càu nhàu và than thở lại, chỉ nên tập trung vào những tiến bộ, những thay đổi tích cực để khen và thưởng.

Như cách mẹ chồng nói là tình cảm vợ chồng giống như cái nhà băng ý, mình phải đút tiền vô trước rồi mới rút tiền ra hoặc được nhận lãi được. Mà phải đưa tiền vô nhiều hơn hoặc nhiều bằng với số mình rút ra. Những lời khen, động viên sẽ như đút tiền vào nhà băng, và những lời chê bai, trách móc, phàn nàn là những lúc rút tiền ra. Nên càng hạn chế rút tiền càng tốt, vì sẽ có những lúc cần dùng đến số tiền đó, như gặp việc lớn, gặp sóng gió trong cuộc sống, đó là lúc sẽ dùng những năng lượng tích cực trong cái nhà băng đó. 

Cho nên một trong những vấn đề cần giải quyết trong mối quan hệ vợ chồng mình là cũng từ bản thân mình. Chưa biết cách điều chỉnh chồng, chưa biết cách đào tạo và khiến chồng làm theo ý mình nhưng ko để chồng nhận ra. Mình cũng phàn nàn chê bai nhiều qá mà chưa khích lệ, động viên, tinh thần đúng lúc. Cái nhà băng tình cảm này cứ thế mà bị rút cạn kiệt. Cần phải điều chỉnh lại cách dạy chồng. Ko nên trông chờ người chồng sẽ tự nhận ra va biết cách trở thành 1 người chồng hoàn hảo. Vì phụ nữ và đàn ông đến từ 2 thế giới hoàn toàn khác biệt và ngôn ngữ cũng ko thống nhất. Cho nên hãy học cách giao tiếp với chồng, và học cách để điều khiển chồng theo ý mình. :)

Monday, November 3, 2014

Skyline Drive with hubby


I've learned day after day how much he loves me, cares for me n try to help me accomplish as much things I wanna do as possible!!

Knowing that I love traveling and going different places, especially to see the beautiful colorful landscape; Andrew planned this trip on fall so that we can see the leaves change color on top of the mountain. We spent one night in a nice hotel then drove all day next day throughout the whole Skyline Drive. It took us 4 hours to get there from our house and another 4 hours to drive the whole Drive, and about 2 hours trekking to see the waterfall. It's a 2 days weekend getaway trip and it's refreshing, peaceful and full of joy.

A nice hotel room with a really good deal he found on magazine

Break for lunch on the way to Skyline Drive - on top of the mountain

Stop to capture the moment of happiness

Beautiful landscape with long drive behind our back

All the leaves had changed colored and felt down by the time we got there :( 

Get ready for a long trekking trail

It's not too high but a long trail

We got to the waterfall at last

He's not a greatest man in the world, not the sexiest man alive, not even a man of my dream, however, he's the one that is best for my life, love me best, and bring out the best of me!! Love him so much! :*


Washington with Katya n Sara

I did grow stronger and more confident now, and I know it!! I can mostly get anything I want now as long as I want what I want!! I learn one thing important today that something looks good outside doesn't mean it's good inside!! So don't believe or judge anything so soon! And sometimes, being different is not a bad thing!

Sara, me and Katya are at a huka club in Alexandra

Katya announced she will be back to Bulgaria for next 2 weeks! It's hurtful to hear that she going away, but if it's for her happiness, I wish her the best! Hopefully we will see each other soon one day n still keep this kind of feeling n relationship going on!! Love you Katya and wish u the best! I will only cry for my sorrow tonight, but the rest of the time, I'll be happy for you! So you're gotta be happy over there!!!



I do love spending time with this nice girl