Thursday, November 18, 2010

Ngày 18 tháng 11 năm 2010

            Andrew và nó ký giấy mua xe mới. Thật là háo hức, dù xe không có gì đặc biệt, màu xanh của Hyundai, 4 cửa, trông rất bình thường như bao cái xe khác, nhưng cũng đã là 1 gia tài đối với 2 đứa nó rồi. 16000$ là giá của xe, trả góp trong vòng 6 năm lại thêm tiền thuế và bảo hiểm lên tới 26000$, thực sự là 1 gánh nặng. Nó cảm thấy rất áp lực khi ngồi đối diện với cái bảng ghi giá và hợp đồng mua xe, đáng sợ quá, cảm giác như 6 năm tới cuộc đời mình bị buộc vào cái xe vậy, giống như gồng mình mà lết đi trong 6 năm kéo lê theo cái xe nặng ngần ấy tấn.

            Nhưng dù áp lực thế nào, khi lái xe về vẫn không khỏi háo hức cuối cùng tụi nó cũng có được 1 cái xe ra hồn, ít nhất trong vòng 6 năm này sẽ không phải lo việc xe hỏng hóc hay có bất cứ trục trặc như “việc thường ở huyện” với cái xe cũ. Lòng vẫn bồi hồi và hạnh phúc, đặt tên cái xe là Eva ;) Em ấy sẽ là 1 em xe gái nhá.




Buổi chiều thì bọn bạn VN kéo sang chơi, đi ăn nhà hàng VN nữa, lần nào có khách cũng kéo đến đây. Còn nó đi hỏi việc ở Panera Bread, nó đặt hy vọng cao vào chỗ này nhưng mà ông Manage Kenvin thì cứ hẹn lên hẹn xuống là ông Hiring Manage sẽ gọi mà cuối cùng vẫn cứ bặt vô âm tính. Sau đó đi dạo với đám VN. Cường, Nhung, Bông, Ngân, đứa nào cũng dễ thương, tốt tính, vui vẻ, ăn nói có duyên, đáng yêu ghê chứ.

Cường: là thằng đàn ông duy nhất trong hội. Thú vị, rất relaxing, hài hước, giỏi tiếng Anh, thích chơi game nên được lòng honey nó lém :) >_<. Cũng rất biết quan tâm đến người khác, thuộc dạng đàn ông vững chãi đáng tin tưởng, dù đã 1 lần phản bội Cá, nhưng cô nàng vẫn tha cho và chấp nhận quay lại, yêu thương hết mực. Cường để lại cho Honey 1 cái túi đựng laptop mà chắc chắn là ảnh thích lắm.

Nhung: là đứa hơi lơ ngơ và hậu đậu giống nó và Thảo nhưng cũng là đứa nhân hậu, suy nghĩ sâu sắc và biết nghĩ đến người khác. Ăn nói dịu dàng, chân thật, có khuôn mặt con nít và thân hình nhỏ nhắn nên rất quyến rũ với các chàng trai. Nhà Nhung ở Bình Thuận, tới 6 anh chị em, ba uống rượu, chả được việc gì, còn mẹ 1 mình làm nuôi cả nhà, bán thức ăn  cho gia súc, một người mẹ như vậy cũng đáng nể quá!! Cô bé để cho mình 1 cái cài đầu dễ thương và 1 vài bộ quần áo đồ dùng quá tải không mang về VN được.

Bông: là đứa vui vẻ, hồ hởi, nhí nhảnh, thuộc loại hoạt náo viên có thể khuấy động không khí của cái cuộc hội họp. Xinh gái, mặt tròn vo, cười tươi, đáng yêu, có vẻ là đứa lạc quan, yêu đời, tự tin, nhiệt tình với công việc, là mẫu người mình luôn cố gắng vươn tới, nhưng em ấy thành công hơn mình ở lĩnh vực tự khẳng định bản thân. Cũng rất biết suy nghĩ, và có vẻ có những tâm tư tình cảm riêng nhưng không bộc lộ ra nhiều. Cô bé để cho mình 1 cây bút kỷ niệm của New York.

Ngân cũng là đứa biết quan tâm suy nghĩ, đôi khi hơi trẻ con với những câu hỏi quá ngây ngô, nhưng cách thể hiện cũng khá dễ thương, ngây thơ. Thấy Ngân như vậy với Cường có vẻ hợp, ngồi nhìn 2 đứa nó nói chuyện, kiểu nửa giỡn nửa cãi nhau nghe rất buồn cười, mày tao này nọ nghe vui tai phết. Ngân nấu ăn ngon, gọn gàng, biết cách sắp sếp thu vén, sẽ là 1 người vợ tốt sau lưng Cường, tụi nó sẽ là 1 đôi thành công và hạnh phúc, hy vọng vậy!! :)) Ngân mang đồ về VN cho mình, còn hỏi địa chỉ để mang về nhà cho mình nữa chứ, dễ thương vậy đó.



Sáng hôm sau mẹ chồng mua doghnut về cho cả lũ, chúng nó thích quá trời, vì doghnut ở VN mắc quá mà. Cũng chưa từng ăn bagel bao giờ nữa nên cũng háo hức luôn. Yêu mẹ quá chừng, quan tâm chăm sóc nó thui chưa đủ, còn rất dễ thương với bạn của nó như thế nữa chứ!! :X:x:X

No comments:

Post a Comment