Saturday, March 1, 2014

Hanoi - 1/3/2014

Bữa nay được em Huy và vợ dắt đi coi viện bảo tàng. Thực tình rất có cảm tình với 2 em ý. Đều là những bạn trẻ có chí tiến thủ, "học sinh giỏi vượt khó"!! Cảm thấy các em ấy có tinh thần vươn lên, yêu thương, đùm bọc lẫn nhau, cùng nhau đi qua gian khó mà vẫn lạc quan, yêu đời.

Rất thích nụ cười của Huy. Cảm thấy cu cậu đã và đang trưởng thành rất nhanh, chín chắn rồi, người lớn rồi nhưng vẫn không mất cái vẻ đáng yêu, trẻ con như cái ấn tượng thưở nào trong tâm trí nó. Ngày xưa chị em nó tung tăng chơi bời ở quê, leo trèo, lội ruộng, đánh bài, uống rượu đến say bí tỉ .... Bao nhiêu là kỷ niệm đẹp và nhố nhăng, vui qá chừng. Bây giờ thì mỗi đứa mỗi nơi, mỗi nhà mỗi cảnh, ai cũng có nỗi lo riêng, sự nghiệp riêng, ko còn có thể thân thiết chia sẻ những niềm vui nhỏ bé như ngày nào nữa rồi.

Vợ Huy rất dễ mến, xinh xắn và hiền lành. Cô bé ít nói nhưng có vẻ cũng hiểu biết nhiều. Cảm giác cả 2 em ấy đều trưởng thành hơn nó qá. Vợ chồng Huy đối đãi với nó rất tốt và nhiệt tình, khiến nó cảm thấy có phần tội lỗi là mình chả có qà cáp hay làm được việc gì giúp đỡ 2 em ấy cả.

Tụi nó đi chơi ở cái Viện bảo tàng dân tộc học gì ấy. Cũng khá rộng và nhiều gian trưng bày. Có các kiểu nhà khác nhau của các vùng miền, các dân tộc khác nhau ở Việt Nam. Rồi rất nhiều thông tin về tập tục, lối sống, văn hóa, cách bài trí hay cách ăn ở của người dân tộc. Tụi nó chỉ cưỡi ngựa xem hoa là chính nhưng cũng có những kỷ niệm vui với 2 em ấy.

Hai vợ chống nầy rất đẹp đôi

Hai em ý trông đều người lớn, trưởng thành hơn nó

Huy ra dáng đàn ông lắm rồi

Lễ cấp sắc người Dao Đỏ ở Yên Bái (là lễ dành cho người đến tuổi trưởng thành)

Được chơi thử mấy trò chơi của người dân tộc nữa

Hai vợ chồng son, đi đâu cũng nắm tay tình cảm lắm

Bó tay cách trang trí xung quanh nhà của người dân tộc

Cả cầu thang lên nhà cũng hài hước làm sao

Đúng rồi Huy, đặt tay vào chỗ đấy!!!

Nhí nhảnh con cá cảnh

Đây là nhà rông của người Bana ở Kon Tum

Hệ thống thủy điện tưới tiêu gì ấy

Làm mỗi đứa một ly cafe to bự!! :D

Khi về, mẹ bắt nó phải chở qa nhà bạn cũ nữa chớ. Không nhớ rõ tên cô bạn của mẹ, nhưng cũng đã có 1 bữa ăn uống ngon miệng vui vẻ ở đấy.

Ôi chả giò chiên là món nó không bao giờ ngán!



Tối về thì mới biết là bữa ấy sinh nhật bé Minh Hiếu 4 tuổi. Chị Việt không tổ chức gì cầu kỳ cả, chỉ mua cho con 1 cái bánh kem rồi cả nhà quây quần thắp nến hát chúc mừng sinh nhật cho cu cậu thôi. Bình dị và đơn giản thế ấy. Chẳng như sinh nhật mấy đứa bé bên này, lúc nào cũng phải là tiệc thật to, qà thật nhiều, bạn bè họ hàng tụ tập rộn cả lên.





No comments:

Post a Comment