Về ngay dịp lễ tết không khí thật khác lạ. Đâu đâu cũng tất bật, người người nhà nhà đều có vẻ vội vàng, rối rít, háo hức hơn. Nó về ngay ngày 28, khi mà mọi người đang còn một vài bước cuối chuẩn bị cho giao thừa lễ tết. Mẹ nó cũng bận rộn nào là dọn dẹp nhà cửa, nào là nấu nướng làm lễ cúng, gói bánh chưng, mua hoa, chuẩn bị đồ tết...
Ngày 28 nó về thì quá trễ rồi, mẹ nó nấu cháo gà cho mọi người đi đón nó cùng ăn. Rồi ngồi kể chuyện về "Cuộc hành trình bão táp" của nó. Có Bông, Trang, Đạt, Hạnh, mẹ và Nguyệt đi đón nó. Đều là những người bạn tốt trên cả tuyệt vời!! Xong ai cũng phải về nhà nấy, hẹn hò cho những "cuộc mây mưa" khác :)
Ngày 29 nó dậy sớm líu ríu coi mẹ gói bánh chưng, phụ mẹ được mỗi việc buộc lạt cho bánh chưng. Cả ngày cũng chỉ đi qa đi lại ở nhà, chờ ra sân bay lấy đồ về. 3g chiều đi cùng anh Hải ra sân bay, cũng may ko mất thùng đồ nào, cũng ko bị rạch hay móc mất đồ. Mọi việc khá xuôn xẻ, thuận lợi. Về đến nhà tháo đồ ra xếp gọn đi rồi nó qua nhà Hạnh ăn tối. Gia đình Hạnh khá giả, lúc nào cũng chiêu đãi nó rất hậu hĩnh. Nào là nghiêu xào me, ốc xào bơ, bạch tuộc nướng rồi sò điệp nướng mỡ hành và sò nướng phô mai... Ăn no nê kê càng thì nó lên chơi với con gái nuôi. Bé ở nhà tên Moon - tên thật là Minh Thư. Bé mới hơn 1 tuổi, hơi gầy nhưng dài người. Trông khá giống mẹ Hạnh nhưng khuôn mặt tròn hơn và xinh hơn. Tay chân hơi đen nhưng da mặt lại khá trắng. Được mẹ và bà ngoại cắt lông mi lúc đầy tháng nên giờ lông mi rất dài và dầy! :). Bé con có đôi mắt đen láy, sáng lấp lánh. Có vẻ hiền lành và ngoan. Được ông bà ngoại cưng chiều hết mực. Ăn thì có bà ngoại bón từng thìa. Ông ngoại lúc nào cũng ẵm bế, chơi cùng mỗi khi mẹ Hạnh bận. Ai ai cũng iu quý chăm bẵm con. Con thật là may mắn và hạnh phúc. Mong rằng con sẽ lớn lên thành người tốt, dịu dàng, ngoan ngoãn.
 |
Cả nhà Hạnh cùng vào bếp nấu nướng chiêu đãi nó :) |
 |
Bé Moon rất ngoan và lanh, được cả nhà cưng chiều hết mực |
 |
Con gái nuôi của tui làm mặt xấu dễ xương qá >_< |
Sáng 30 nó dậy sớm đi ăn bánh cuốn với Bông béo. Ăn ngon ơi là ngon, thật là thích! Bông rất nhiệt tình với nó, chở đi cái chỗ rõ là xa chỉ để ăn bánh cuốn. Cô bạn ấy là 1 trong những người nó iu mến nhất, trân quý nhất!! :))
Sau đó dù đã về nhà, bên sân bay gọi điện lên lấy đồ, Bông vẫn chịu khó đi đưa nó ngược lên đường đó để chở đồ về!! Tụi nó có 1 buổi sáng thật vui vẻ, sảng khoái, cười nghiêng ngả. Nói chuyện với Bông bao giờ cũng khiến nó có những cái nhìn rất tươi mới, tích cực trong cuộc sống. Bông thực sự là 1 đứa biết mang niềm vui đến mọi người.
Sau đó thì nó về chở mẹ ra nhà cô Thơm và cà kê bên ấy cũng khá lâu. Sau đó cả nhà đưa nhau đi chợ hoa mua hoa ế chiều 30 Tết. Thường hoa Tết vào thời điểm này sẽ rất rẻ cho thương lái bán tháo cho hết hoa thừa để về quê cho kịp giao thừa.
Tối mọi người nhà cô Thơm nấu bún riêu chiêu đãi nó. Nhà cô Thơm rất nhiệt tình với nhà nó. 2 nhà thân thiết qa qa lại lại làm gì cũng có nhau. Nó mua về cho cô Thơm và chị Huyền nhiều đồ nhất. Cô Thơm rất là thích cái kính Chloe - hàng Pháp cô ấy nhờ mua hộ! Chị Huyền nhờ mua 2 cái túi xách tay cũng sang trọng. Rồi cả thùng sữa cho em bé. Quà cáp và bánh kẹo nữa, chắc hàng cho nhà cô Thơm chị Huyền hết 1 vali!! Mọi người ngồi nghe nó kể chuyện, hỏi han, quan tâm rất đầm ấm. Nó thích những lúc ko khí gia đình xum vầy như vậy, cảm thấy được yêu thương, được che chở. Đã thế lại rất thoải mái nói tiếng Việt, không khí Tết rất tràn đầy!!!
 |
Không khí Tết nhất rộn ràng khắp nơi trong thành phố |
Tối nó cố gắn cái wifi để dùng ipad gọi điện cho chồng. Nhưng chẳng biết cái modum nhà nó đặc biệt kiểu gì, ko dùng được. Thế là phải chờ qa tết kêu người xuống làm thôi. Thật mất công bạn Đạt phải qa nhà nó làm lụng, kỳ cụi rõ lâu. Cuối cùng vẫn ko được gì. Đạt cũng thiệt là hiền lành, tử tế, nhiệt tình. Ngày cuối năm lu xu bu bao chuyện mà vẫn qua giúp nó như thế!!!
Tối giao thừa nó và mẹ cũng chỉ nằm dài coi chương trình TV. Xong thì nó mệt qá nên ngủ mất đến giao thừa mới dậy đưa mẹ đi lễ chùa. Về nhà 2 mẹ con nằm tâm sự chuyện đời, chuyện Phật, mải miết chắc cũng 2,3 tiếng. Cũng may mẹ quy y theo Phật nên tâm hồn và tư tưởng có vẻ bình an hơn rồi. Một mình mẹ ở đây gồng gánh 2 bố con nhà dở hơi này, càng nghĩ càng thấy thương cho mẹ. Nhưng đời là bể khổ. Mẹ và nó đều đã xác định rằng mỗi người có cái nghiệp, cái phận. Nên coi như đây là mẹ trả nợ cho kiếp trước. Coi như mẹ làm việc thiện, làm điều phúc đức cho đời. Thôi thì cứ tâm niệm "Let it be". Mình cứ cố gắng làm tốt nhất phần đời của mình thôi.
No comments:
Post a Comment