Chuyến này về VN thật là lắm gian truân.
Thời gian đi đáng lẽ là rất hợp lý lại thành ra không hợp lý. Tháng này ở Peking rất ế, làm ko được tiền lắm, lại đúng mùa Tết, 2 cái đám cưới của 2 đứa bạn thân. Thêm nữa là ko đăng ký được lớp tốt bên college nên thôi nó bỏ qa semester này lun. Tưởng tính toán thế là ok, ai dè em gái chồng bị ung thư vú, mổ mấy ngày trước khi nó đi. Mẹ chồng nó phải lấy vacation ở chỗ làm để canh cháu giúp con gái, mọi người ai cũng đang hướng về tình trạng sức khoẻ của Leah, thì nó lại quay lưng bỏ đi, cảm thấy thương, tội và rất áy náy.
Ngay hôm khởi hành đã xảy ra chuyện, vì thế mà ảnh hưởng đến cả chuyến đi dài. Nó với chồng đã xuất phát sớm tới 3 tiếng nhưng do vợ chồng bịn rịn chia tay quên cả thời gian, nó đến trước cửa máy bay sớm có 10 phút. Mà ai ngờ chuyến đó máy bay cất cánh sớm, người ta gọi last call tên nó trước khi nó đến. Khi nó đến đáng ra là vẫn kịp nếu nó nhanh trí hỏi ngay, đây nó lại cứ tưởng là nó đến sớm nên ngồi chờ rất ung dung cho đến khi thấy máy bay chạy đi mất mới ngớ ra là mình đã lỡ chuyến bay đó >_< ( ngu ko chấp nhận được lun)!!
Rồi đến cái ngu thứ 2 là khi xuống máy bay ở Detroit để transit qa máy bay lớn đi Seoul nó lại láu táu chạy cuống cuồng quên ko hỏi người ta để lấy lại túi carry-on. Lúc đó nó cũng đã ngờ ngợ là phải lấy túi rồi nhưng ko bít lấy ở đâu. Và khi hỏi thì hỏi nhầm người không bít gì, và người ta có lẽ hiểu lầm về check-in luggage nên nói là tới Seoul lấy. Cuối cùng thì vì lỡ chuyến bay đầu, nó lạc 2 cái thùng ký gửi, vì ngu ngơ chuyến bay thứ 2, nó lạc thùng đồ xách tay!! >_<
Được cái bây giờ đi lại nhẹ nhàng có mỗi cái balo. Muốn chạy ra ngoài chơi đây đó thì ko phải lo hành lý nặng nề. Hơi bất tiện là hành lý về trễ qa hải quan Việt Nam thì cảm thấy ko an tâm vì nó hay lục túi lấy đồ. Còn thì khá là tiện lợi trong việc di chuyển và thăm thú, bay nhảy.
No comments:
Post a Comment